Contents
Vẽ Tranh Lớp Học từ lâu đã được biết đến như một hoạt động phát triển năng khiếu và sự sáng tạo, đặc biệt phổ biến tại các nhà thiếu nhi hay trung tâm văn hóa. Tuy nhiên, ít ai biết rằng, tại một môi trường đặc biệt như bệnh viện, lớp học vẽ tranh lại mang một sứ mệnh lớn lao hơn: trở thành liệu pháp phục hồi chức năng hiệu quả, giúp bệnh nhân vượt qua những di chứng nặng nề sau đột quỵ hay chấn thương não. Câu chuyện về lớp vẽ tại Bệnh viện An Bình, TP.HCM, là một minh chứng cảm động cho sức mạnh của nghệ thuật trong hành trình chữa lành.
Câu Chuyện Về Lớp Vẽ Phục Hồi Chức Năng
Tại Khoa Phục hồi chức năng của Bệnh viện An Bình, cứ sáng thứ Sáu hàng tuần, không khí lại trở nên rộn rã với sự có mặt của hàng chục bệnh nhân tham gia lớp học vẽ. Lớp học này không phải là một khóa đào tạo họa sĩ chuyên nghiệp, mà là một phần của quy trình trị liệu, được thành lập từ tháng 12 năm 2013. Sau một thời gian gián đoạn do dịch Covid-19, lớp vẽ đã được tái khởi động, mang lại hy vọng và niềm vui cho nhiều người bệnh.
Ý tưởng về lớp vẽ này bắt nguồn từ Tiến sĩ Lê Khánh Điền, Trưởng Khoa Phục hồi chức năng. Ông chia sẻ rằng, sau khi học tập tại Australia vào năm 2012, ông nhận thấy mô hình hội họa giao tiếp khá phổ biến trong các bệnh viện ở đây. Các nghiên cứu đã chỉ ra rằng, hoạt động vẽ giúp kích hoạt não bộ, từ đó hỗ trợ đáng kể cho bệnh nhân sau tai biến, chấn thương não hoặc trẻ chậm phát triển trong việc cải thiện khả năng vận động, giao tiếp, ngôn ngữ và tinh thần.
Bệnh nhân tham gia lớp học vẽ tại Bệnh viện An Bình.
Lớp học luôn có sự đồng hành của các bác sĩ và y tá, sẵn sàng hỗ trợ bệnh nhân trong các thao tác vận động hoặc chuẩn bị dụng cụ vẽ như giấy, màu, cọ. Kỹ thuật viên Nguyễn Tạ Hồng Châu, người phụ trách lớp, cho biết hầu hết học viên là bệnh nhân đang điều trị vật lý trị liệu tại bệnh viện, bên cạnh một số trường hợp từ tỉnh khác hoặc trẻ chậm phát triển. Cô là người thống kê số lượng người học, lên lịch hẹn, sắp xếp tình nguyện viên và bảo quản các tác phẩm của học viên.
Những Câu Chuyện Phục Hồi Từ Lớp Vẽ
Lớp học vẽ miễn phí này cung cấp đầy đủ họa phẩm cho người tham gia, từ màu nước, cọ đến giấy vẽ, cùng nhiều bức tranh mẫu để tham khảo. Đôi khi, bệnh viện còn tổ chức thêm các buổi học thư pháp, làm phong phú thêm trải nghiệm cho người bệnh.
Ông Nguyễn Đỗ Hoàng Kha, 57 tuổi, ở Quận 7, là một ví dụ điển hình. Sau cơn tai biến một năm trước, tay phải của ông còn yếu. Buổi thứ năm tham gia lớp, ông vẫn phải dùng tay không thuận để vẽ. Tuy nhiên, kết hợp với các bài tập trị liệu, việc vẽ tranh đã giúp các ngón tay của ông linh hoạt hơn, tốc độ vẽ cũng cải thiện đáng kể so với những buổi đầu.
Bác sĩ và y tá hỗ trợ bệnh nhân trong lớp vẽ.
Ông Nguyễn Thế Dũng, 50 tuổi, ở Quận 5, đều đặn đi xe buýt từ nhà lên bệnh viện 5 năm nay để tập phục hồi chức năng và tham gia lớp vẽ cuối tuần. Cơn tai biến khiến ông bị liệt nửa người. Nhờ kết hợp nhiều bài tập, ông đã có thể đi lại và nói chuyện dễ dàng hơn. Tham gia lớp vẽ, được gặp gỡ những người cùng cảnh ngộ, ông tìm thấy sự lạc quan, không còn mặc cảm, rụt rè như trước. Ông đang phối màu cho bức tranh chủ đề thiên nhiên bằng tay trái, dưới sự hướng dẫn của tình nguyện viên.
Gắn bó với lớp vẽ từ những ngày đầu, ông Lê Cao Nguyên, 60 tuổi, từ Vũng Tàu, hiếm khi bỏ buổi học nào. Bị đột quỵ từ năm 2008 với nhiều di chứng kéo dài, ông vẫn gặp khó khăn khi đi lại và nói chuyện. Mỗi tuần, ông đi xe khách lên Bệnh viện An Bình để học vẽ. Ông chia sẻ: “Gắn bó với lớp từ lâu nên tôi không bỏ được, mỗi lần xong bức tranh tôi thấy hạnh phúc lắm, như vừa hoàn thành một mục tiêu của cuộc sống. Ở đây gặp nhiều người cũng giúp tôi tự tin trong giao tiếp hơn”. Bức tranh đầu tiên ông vẽ vào đầu năm 2014 hiện được bệnh viện đóng khung lưu trữ.
Bệnh nhân tập vẽ bằng tay không thuận.
Ông Hồ Đắc Thắng, 59 tuổi, ở Thủ Đức, từng là giáo viên cấp ba dạy môn công nghệ. Ngày đầu tham gia lớp vẽ mỹ thuật, ông ngồi xe lăn và rất háo hức. “Trước tôi làm giáo viên cấp ba, dạy môn công nghệ nên thường vẽ kỹ thuật. Nay lần đầu được học vẽ mỹ thuật nên háo hức lắm, tôi chọn chủ đề tranh về một miền quê yên bình, mong cuộc sống mình cũng sớm như vậy”, ông Thắng nói. Phía sau, người con rể ghi lại khoảnh khắc xúc động khi cha vợ cầm cọ.
Hỗ Trợ Từ Tình Nguyện Viên và Giá Trị Tác Phẩm
Mỗi buổi học có 3-4 tình nguyện viên hỗ trợ. Họ chủ yếu là sinh viên ngành mỹ thuật từ Đại học Sài Gòn và Đại học Kiến trúc TP.HCM. Tình nguyện viên Lê Hiểu Lam cho biết, họ hướng dẫn người học các bước cơ bản như cách cầm cọ, phối màu. Nội dung tranh thường là phong cảnh đơn giản, ít chi tiết, phù hợp với tình trạng sức khỏe của bệnh nhân. Do bệnh, mỗi người thường mất khoảng 2-3 tiếng, thậm chí vài buổi để hoàn thành một bức tranh.
Tình nguyện viên hỗ trợ người bệnh.
Lớp vẽ mỹ thuật kết thúc lúc 10h30, sau gần hai tiếng. Tất cả các tác phẩm đều được bệnh viện cẩn thận ghi tên tác giả và giữ lại. Một số bức tranh nổi bật còn được treo trang trọng trong hành lang bệnh viện, như một niềm tự hào và động lực cho các bệnh nhân khác.
trang trí lớp học thcs đẹp nhất
Tiến sĩ Lê Khánh Điền cho biết thêm, bệnh viện sắp tới sẽ tổ chức một buổi triển lãm nhỏ những tác phẩm này. Qua đó, họ mong muốn nhân rộng mô hình “hội họa giao tiếp” tại nhiều cơ sở y tế khác trên địa bàn thành phố và các tỉnh lân cận, mang ánh sáng của nghệ thuật đến với nhiều bệnh nhân hơn nữa.
Ông Hồ Đắc Thắng tham gia lớp vẽ trong ngày đầu tiên.
Kết Luận
Câu chuyện về lớp vẽ tranh tại Bệnh viện An Bình là minh chứng sống động cho thấy vẽ tranh không chỉ là một hoạt động giải trí hay phát triển năng khiếu đơn thuần. Với những bệnh nhân sau đột quỵ hay chấn thương não, “vẽ tranh lớp học” trở thành một phương pháp trị liệu quý giá, giúp họ cải thiện chức năng vận động, khả năng giao tiếp, phục hồi tinh thần và tìm lại sự tự tin trong cuộc sống. Nó là biểu tượng của hy vọng và khả năng phục hồi phi thường của con người, khẳng định vai trò quan trọng của nghệ thuật trong việc nâng cao chất lượng cuộc sống.
giao diện là gì
học make up cá nhân
học marketing ở đâu
Một bức tranh được hoàn thành sau buổi học.
Các tác phẩm được bệnh viện lưu giữ cẩn thận.
Một số bức tranh được trưng bày trong hành lang bệnh viện.
Ông Lê Cao Nguyên bên bức tranh đầu tiên và tác phẩm mới nhất.